KHÔNG GIAN TRONG TRUYỆN CƯỜI DÂN GIAN NGƯỜI VIỆT
DOI:
https://doi.org/10.18173/2354-1067.2025-0037Từ khóa:
không gian, truyện cười, không gian làng quê, không gian gia đình, không gian công đường, không gian linh thiêngTóm tắt
Không gian là phạm trù quan trọng trong truyện cười dân gian, không chỉ phản ánh thế giới vật chất mà còn thể hiện ý đồ nghệ thuật và các quan hệ xã hội. Không gian không đơn thuần là địa điểm hay bối cảnh, mà là trường thẩm mĩ nơi các tình huống trào phúng được kiến tạo. Khảo sát cho thấy có bốn kiểu không gian tiêu biểu: làng quê, gia đình, công quyền và tâm linh. Mỗi không gian vừa mang tính hiện thực, vừa mang tính biểu tượng. Nếu không gian gia đình thiên về tiếng cười đời thường, giáo huấn nhẹ nhàng thì không gian công quyền và tâm linh lại mở ra khả năng giễu nhại sâu sắc các thế lực trưởng thượng bằng hình thức “phản kháng mềm”, thể hiện tinh thần phản biện và trí tuệ dân gian. Chính sự linh hoạt và đa tầng nghĩa của không gian nghệ thuật đã góp phần làm nên sức sống và chiều sâu tư tưởng cho truyện cười dân gian Việt Nam – một thể loại tuy để mua vui nhưng thấm đẫm tinh thần phê phán và nhân văn.
Tài liệu tham khảo
[1] LB Hán, TĐ Sử,… (đồng chủ biên), (2004). Từ điển thuật ngữ văn học. NXB Giáo dục, Hà Nội.
[2] TĐ Sử, (1998). Dẫn luận thi pháp học. NXB Giáo dục, Hà Nội.
[3] TĐ Sử chủ biên, (2023). Dẫn luận thi pháp văn học. NXB Đại học Sư phạm Hà Nội, Hà Nội.
[4] LĐ Luận, (2019). Giáo trình thi pháp Văn học dân gian. NXB Đại học Quốc gia Hà Nội, Hà Nội.
[5] NC Bền chủ biên, (2009). Truyện cười – quyển 3. NXB Khoa học Xã hội, Hà Nội.
[6] TT Kim, (2022). Việt Nam sử lược. NXB Văn học, Hà Nội.
[7] TĐ Nam chủ biên, (2010). Truyện cười dân gian Việt Nam – tập 1. NXB Kim Đồng, Hà Nội.
[8] VN Khánh, (1995). Kho tàng truyện cười Việt Nam – tập 2. NXB Văn hóa, Hà Nội.
[9] ĐB Trị, (1990). Giáo trình văn học dân gian. NXB Đại học Quốc gia Hà Nội, Hà Nội.
[10] Chevalier J, Gheerbrant A, (2002). Từ điển biểu tượng văn hóa thế giới (Phạm Vĩnh Cư & đồng sự dịch). NXB Đà Nẵng, Đà Nẵng.
[11] T Chính & P Châu, (1993). Tiếng cười dân gian Việt Nam. NXB Khoa học Xã hội, Hà Nội.
[12] PK Bính, (2022). Việt Nam phong tục. NXB Văn học, Hà Nội.
[13] Insun Y, (2023). Luật và xã hội Việt Nam thế kỷ XVII – XVIII. (Nguyễn Quang Ngọc dịch). NXB Khoa học Xã hội, Hà Nội.
[14] NC Bền chủ biên, (2014b). Truyện cười dân gian người Việt – quyển 2. NXB Khoa học Xã hội.



